Thứ Năm, 27 tháng 5, 2010

Chapter 3:
Ông chủ Jervie
Ngày 30 tháng 5
Ngài chân dài thân mến,

Khu trường tuyệt đẹp vào tháng 5.Mọi thứ đều sinh sôi nảy nở. Mọi người đều ra ngoài để tận hưởng thời tiết trong lành.Chúng tôi sẽ sớm có kì kiểm tra, nhưng không ai lo nghĩ về chúng.Kì nghỉ sắp tới rồi!Tôi cũng đang rất vui! Tôi sẽ làm việc vất vả cả mùa hè này và trở thành một nhà văn tuyệt vời.Tôi có một vài tin mới nữa cho ngài.Tôi đã dành thời gian với một chàng trai rất tử tế. Anh ấy là một người đàn ông có năng lực đặc biệt. Anh ấy là ngài Jervis Pendleton của nhà Julia. Anh ấy là ông chú cao ngất ngữa của cô ấy.Anh ấy đang đi công tác trong thị trấn và quyết định ghé thăm Julia. Nhưng cô ấy đang học ở trong lớp nên nhờ tôi đi dạo quanh trường với anh ấy.Anh ấy thật không giống như những người khác nhà Pendleton.Anh ấy cao và gầy với một nụ cười vui vẻ.Tôi thấy rất thoải mái khi ở cạnh anh ấy.Chúng tôi đi quanh trường và uống trà và ăn bánh ngọt với mứt cam và kem ,bánh ở khu kí túc xá của trường. Đó là quãng thời gian đẹp nhất đời tôi. Nhưng sau đó anh ấy phải bắt tàu. Julia tức giân j với tôi vì đã chiếm anh ấy cả ngày. Anh ấy có vẻ là một ông chú raats giàu có.Và buổi sáng hôm nay, Julia,Sallie và tôi đã rất ngạc nhiên.Bởi một hợp socoola cho mọi người! Tôi không còn cảm thấy mình là một đứa trẻ mồ côi nữa!
Thân mến,
Judy
---*---
Ngày 9 tháng 6
Ngài chân dài thân mến,

Những bài kiểm tra của tôi cuối cùng cũng đã xong.Tôi rất háo hức với việc dành ba tháng nghỉ hè ở nông trại.Cảm ơn ngài rất nhiều vì đã gửi tôi tới đó thay vì trại trẻ mồ côi.Tôi chưa từng sống ở nông trại nhưng tôi biết tôi sẽ yêu Lock Willow.
Thân mến,
Judy
---*---
Tối thứ bảy
Ngài chân dài thân mến,

Tôi đang ở nông trại. Đây là nơi tuyệt diệu nhất, giống như thiên đường vậy. Tôi rất quý ông bà Semple. Họ là chủ nông trại. Chúng tôi có thịt lợn muối, trứng, bánh quy, mật ong, thạch rau câu, bánh, dưa chua, pho mát và trà vào bữa tối. Chúng tôi đã trò chuyện rất nhiều. Bây giờ đã là 8 giờ 30 tối.Tôi không thể đợi tới chuyến đi khám phá của ngày mai.
Chúc ngài ngủ ngon,
Judy
---*---
Ngày 12 tháng 7
Ngài chân dài thân mến,

Làm thế nào thư kí của ngài lại biết tới Lock Willow? Điều này rất kì lạ vì Ngài Jervis Pendleton đã từng sở hữu trang trại này. Đúng là một sự trung hợp! Sau đó anh ấy giao nó lại cho bà Semple người đã từng là y tá của anh ấy. Cô ấy thường nói tới việc “ông chủ Jervis” đã từng ngọt ngào thế nào.
Việc của tôi là lượm trứng.Hôm qua, Tôi đã ít vui vẻ hơn vì sự có gắng thu nhặt những quả trứng. Có rất nhiều gà, lợn và gà tây ở đay. Có năm con bê mà tôi đã đặt tên chúng là Sylvia, Sallie, Julia, Judy và Chân dài.Tôi mong ngài không lấy làm phiền. Con chân dài trông giống thế này:(bức tranh)
Tôi sẽ gửi cho ngài vài cái bánh rán mà tôi đã làm.
Thân mến,
Judy
---*---
Ngày 25 tháng 9
Ngài chân dài thân mến,

Cuối cùng tôi cũng đã là một sinh viên năm thứ hai.Tôi đã trở lại trường thứ sáu tuần trước. Tôi đã rất buồn vì phải rời xa Lock Willow. Nhưng cảm giác thật tuyệt vời khi trở về với cái gì đó quen thuộc. Có một vài sự thay đổi. Tôi chung phòng với Salie và Julia. Nhưng bây giờ mỗi chúng tôi có một căn phòng nhỏ riêng và chúng tôi có một phòng học chung.
Năm nay, Salie ứng cử chức lớp trưởng.Tôi nghĩ là cô ấy sẽ thắng.
Tôi cũng bắt đầu học môn Hóa học. Tôi vẫn chưa hiểu lắm về nó. Đó là môn học bất bình thường nhất. Tôi đang phải học quá nhiều. Và tất cả là nhờ ngài, ngài chân dài ạ.
Đứa trẻ mồ côi yêu mến của ngài,
J.Abbott

Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2010

Daddy Long legs

Chương 2
Ngày 1 tháng 10

Ngài chân dài thân mến,
Tôi rất hạnh phúc vì được ở đây.Tôi rất biết ơn ngài vì đã gửi tôi tới đây.Đây là một nơi tuyệt vời. Phòng của tôi ở trên một tòa tháp cao. Có hai cô gái ở đây cùng với tôi. Một người là Sallie McBride có mái tóc đỏ và một chiếc mũi hếch. Người kia là Julia Rutledge Pendleton. Cô ấy đến từ gia đình giàu có nhất ở New York. Tôi rất vui vì có một phòng riêng hơn phải chia sẻ cùng những người khác.Lá thư hôm nay sẽ rất ngắn.Tôi rất mong được vào đội bóng rổ. Tôi biết mình không cao, nhưng tôi rất nhanh nhẹn. Tôi có thể di chuyển nhanh hơn các cô gái khác.Tôi sẽ viết cho ngài một lá thư dài hơn lần sau. Chúc tôi may mắn cho đội bóng rổ nào!
Thân mến,
Jerusha Abbott

---*--- Ngày 10, tháng 10

Ngài chân dài thân mến,

Tôi đã trang trí căn phòng của mình. Tôi đã mua một vài tấm rèm vàng, nệm màu nâu, một chiếc bàn màu gụ, một chiếc ghế mây và một tấm thảm nâu.Bây giờ nó trông khá hơn nhiều rồi.Tôi rất thích nơi mình đang sống. Tôi rất thích Sallie McBride, nhưng tôi không thích Julia Rutledge Pendleton. Cô ấy không bao giờ cố gắng thân thiện với tôi.
Tôi được học rất nhiều thứ khác nhau như hình học, sinh lí học, tiếng Pháp, tiếng Latin và tiếng Anh, đó cũng là môn học mà tôi yêu thích nhất. Thực ra, trong bài tiếng Anh gần đây nhất của tôi, giáo viên đã nói rằng đó là một bài làm rất độc đáo.Chẳng phải tuyệt sao vì suy cho cùng tôi đã lớn lên ở một nơi không khuyến khích sự độc đáo? Tôi biết tôi không nên nói xấu về trại trẻ mồ côi. Ngài biết đấy, không ai biết tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi.Tôi không muốn khác biệt với những cô gái khác mặc dù tôi đã nói với Sallie McBride rằng bố mẹ tôi đã mất.Tôi nói một người đàn ông già,tốt bụng đã gửi tôi tới đại học.Điều đó là sự thật, phải không?
À, nhân tiện,tôi cũng đã đổi tên mình thành Judy, vì thế từ giờ hãy gọi tôi là Judy.
Thân mến
Judy(Jerusha trước đây) Abbott

---*---
Ngày 25 tháng 10
Ngài chân dài thân mến,

Hooray! Tôi đã được vào đội bóng rổ. Julia Pendleton thì không, dù sao! Tôi đã bầm tím hết cả người.Tôi yêu đại học vô cùng.Mọi thứ càng ngày càng tốt hơn và tốt hơn.Tôi biết tôi không được phép hỏi ngài bất cứ điều gì nhưng tôi có một câu hỏi.Một người đàn ông cao, giàu có và ghét con gái thì trông như thế nào?
Làm ơn hãy trả lời câu hỏi này.Nó rất quan trọng với tôi.
Thân mến
Judy Abbott

---*---

Ngày 19 tháng 12

Ngài chân dài thân mến,

Ngài chưa bao giờ trả lời câu hỏi của tôi.
NGÀI CÓ BỊ HÓI KHÔNG?
Tôi có một tưởng tượng cho vẻ ngoài của ngài, ngoại trừ mái tóc.Tôi không thể quyết định hoặc ngài có mái tóc đen, tóc trắng hay tóc hoa râm. Hoặc có thể ngài thậm chí không có tóc.Tôi đã vẽ một bức chân dung cho ngài.Tôi nghĩ ngài trông như thế này:(xem tranh).Ngài có vẻ là một ông già khó tính.
Có rất nhiều sách tôi cần đọc.Tất cả các cô gái đều đọc những quyển sách mà tôi cần đọc.Lễ Giáng sinh sẽ bắt đầu vào tuần sau.Một cô gái nữa và tôi sẽ là những người duy nhất ở lại trường.Tôi dự định sẽ đọc thật nhiều sách trong ba tuần nghỉ lễ. Nó sẽ tuyệt lắm đây.
Thân mến
Judy
Tái bút: Làm ơn hãy nói cho tôi trông ngài như thế nào.Hãy bảo thư kí của ngài gửi kèm theo một bức điện với hoặc:
1.Ngài Smith khá là hói.
Hoặc 2.Ngài Smith không hói
Hoặc 3. Ngài Smith có tóc trắng

---*---
Chính xác ngày không biết

Ngài chân dài thân mến,

Ở đây trời đang có tuyết và mọi thứ đều bị che phủ trong tuyết. Cảm ơn ngài vì món quà giáng sinh.Năm đồng vàng quả là một ngạc nhiên lớn suy cho cùng ngài đã làm rất nhiều việc cho tôi. Ngài có biết tôi đã mua gì không?Một chiếc đồng hồ bạc để tôi luôn đúng giờ, năm trăm tờ giấy viết bản thảo(để sau này khi tôi thành một nhà văn), một từ điển từ đồng nghĩa(để cải thiện vốn từ của tôi). Cảm ơn ngài rất nhiều vì tất cả những món quà này.Kì nghỉ sẽ kết thúc sau hai ngày nữa. Thật là vui khi gặp lại mọi người.Ở đây hơi cô đơn.
Cảm ơn vì tất cả mọi thứ ngài đã làm cho tôi.
Luôn luôn yêu ngài
Judy
Tái bút: Tôi mong ngài không phiền khi tôi gửi tình yêu tới ngài. Tôi cần một người để yêu và ngài là người duy nhất mà tôi biết.

---*---
Chủ nhật
Ngài chân dài thân mến,

Trước tiên, tôi có vài tin vui. Jerusha Abbott đã trở thành một nhà văn. Bài thơ của tôi, “Từ tòa tháp của tôi” sẽ xuất hiện trên tập san Tháng Hai . Tôi sẽ gửi cho ngài một bản copy của nó. Đó chẳn phải một điều tuyệt vời sao? Tôi cũng đã làm rất nhiều thứ khác.
Tôi đã học trượt băng. Bây giờ tôi đã có thể trượt xung quanh mà không bị ngã. Còn nữa, trong giờ thể dục,Tôi có thể trượt xuống một cái dây thừng từ trần nhà và tôi đã học nhảy qua sào ở độ cao 3 feet và 6 in-sơ. Tôi đã rất sợ, nhưng giờ đây mọi thứ thật dễ dàng. Tôi cũng có một vài tin xấu nữa. Tôi hi vọng ngài đang có tâm trạng thoải mái. Tôi trượt môn toán và tiếng La-tin. Nhưng tôi học thêm những môn này. Làm ơn hãy tha thứ cho tôi. Tôi hứa sẽ không trượt môn nào nữa.Tôi đã học rất nhiều thứ, và tôi đã đọc 17 cuốn tiểu thuyết và thơ. Toán và tiếng La-tin không phải là tất cả!
Thân mến
Judy

---*---
Ngày 27 tháng 5
Ngài chân dài thân mến,

Tôi vừa nhận được một lá thư của bà Lippett. Bà ấy nói rằng tôi có thể trở lại trại trẻ mồ côi và làm việc ở đó vào mùa hè. Tôi ghét trại trẻ John Grier. Tôi thà chết còn hơn.
Gửi tới sự chân thành nhất
Jerusha Abbott

Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Daddy Long legs

Chương I
Ngày thứ tư buồn bã

Vào ngày thứ tư đầu tiên của mỗi tháng, người giám hộ của Trại trẻ em mồ côi John Grier sẽ đến kiểm tra.
Jerusha Abbott ghét những ngày đó nhất.Cô là đứa trẻ lớn nhất trong trại trẻ mồ côi. Cô có trách nhiệm đảm bảo mọi thứ phải sạch sẽ.Cô cũng phải tắm rửa cho tất cả 97 đứa trẻ mồ côi.

Hôm nay là một trong những ngày đó.
Bây giờ đã là cuối ngày và cô ấy đang ngồi xuống, nghĩ lại về ngày hôm nay.
Bà Lippett,bà quản lí,đã khiến Jerusha bận rộn cả ngày.
Jerusha nhìn ra cửa sổ và xem người giám hộ lái xe đi nghĩ tới cánh cửa của trại trẻ mồ côi.Khi cô đang mơ tưởng tới việc ra ngoài với một chiếc xe giống như vậy thì cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“ Jerusha!Chị phải tới văn phòng ngay bây giờ!”
Đó là Tommy Dillon.Nó là một đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi.
Một cảm giác sợ hãi lan khắp người Jerusha.
“Mình đã làm điều gì sai?”
“Bánh kẹp ko ngon chăng? Ôi chúa ơi ! Hay một đứa trẻ đã vô lễ?”
Cô đi tới văn phòng của bà Lippett và thấy lưng của một người đàn ông.
Bóng của ông ta đổ dài xuống hành lang.
Tay chân ông ấy đều rất dài và chiếc bóng của ông ấy nhìn như một con nhện chân dài.
Jerusha đi vào phòng, bà Lippett nói ngay:”Ta có một tin tức cho con đây. Con có thấy người đàn ông vừa đi ko?”
“Con chỉ thấy lưng ông ấy”Jerusha trả lời.
“Ông ấy là một trong những người giám hộ quan trọng nhất của chúng ta.Ông ấy nói với ta ko được tiết lộ tên của ông ấy cho con.Ông ấy ko muốn con biết tên ông ấy.”
“Tại sao bà ấy lại nói với mình điều này?”Jerusha nghĩ thầm.
Bà Lippett tiếp tục, “Con có nhớ Charles Benton và Henry Freize ko?Uhm, người đàn ông này đã gửi bọn nó và những đứa con trai khác đi học đại học.”
Cho tới bây giờ ông ấy vẫn chỉ chọn con trai.Ông ấy ko thích con gái lắm.Dù sao thì, trong lần gặp mặt hôm nay, chúng ta đã có một buổi thảo luận.Giờ đây, con đã quá lớn để ở lại trại trẻ mồ côi.Nếu như bình thường, con sẽ phải đi làm, nhưng vì điểm số của con, nhất là ở môn Tiếng Anh, người đàn ông này đã đề nghị đưa con tới đại học.”
Jerusha choáng váng:”Tới đại học!” Cô thốt lên.
“Đúng vậy,ông ấy nghĩ con có tài và muốn con trở thành một nhà văn.Ông ấy sẽ trả tiền ăn và học phí cho 4 năm học của con ở đại học. Ông ấy cũng sẽ gửi cho con một số tiền trợ cấp 37 đô-la mỗi tháng. Đổi lại, con phải viết thư cho ông ấy mỗi tháng nói cho ông ấy về sự tiến bộ của con.Lá thư sẽ được viết tới ngài John Smith.Đó ko phải tên thật của ông ấy.Ông ấy sẽ ko viết thư lại cho con, vì vậy đừng hỏi ôn gấy bất cứ thứ gì.Con phải nhớ rằng phải kính trọng ông ấy.”
Jerusha ko biết phải nói gì.
Cô ấy đang quá phấn khích.
Cô chỉ nói:”Vâng, thưa bà”.
Rồi cô ấy rời khỏi căn phòng.



215 Fergussen Hall
September 14th
Ngài Giám sát tốt bụng người gửi trẻ mồ côi tới đại học thân mến,

Cuối cùng tôi cũng đã tới đại học.
Tôi rất ngạc nhiên bởi mọi thứ ở đây.
Tôi vẫn thường bị lạc khi đi lại xung quanh.
Lần sau, tôi sẽ miêu tả cho ngài nơi này kĩ hơn.
Tôi sẽ chưa tham dự lớp học nào cho tới thứ 2, nhưng tôi muốn viết lá thư này ngay lập tức.Tôi ít khi viết thư vì vậy thật kì lạ khi viết một lá thư như thế này.
Trước khi tôi khởi hành sáng hôm qua, bà Lippett có nói với tôi rằng phải thật kính trọng ngài nhưng làm thế nào để kính trọng ngài khi tôi còn ko biết ngài?
Tôi chỉ biết 3 điều về ngài:
1. Ngài rất cao
2. Ngài rất giàu
3. Ngài ghét con gái
Tại sao tôi phải gọi ngài là ngài John Smith?
Nếu tôi gọi ngài là người ghét con gái hay người giàu có thì sẽ ko hay chút nào.
Nhưng nếu tôi gọi ngài là ngài nhện chân dài thì sao?
Ngài có lấy làm phiền ko ? Tôi mong là ko.
Tôi nghĩ đó chỉ là tên riêng của một loài vật.
Chúng ta sẽ ko nói cho bà Lippett điều này.
Đã có chuông báo đến giờ ngủ rồi!Đèn đã tắt!
Chúc ngủ ngon ngài chân dài.

Với sự kính trọng nhất
Jerusha Abbott